Làm dâu cả tuần mà mẹ chồng cấm nấu nướng: Ai cũng nghĩ tôi hạnh phúc cho đến khi phát hiện sự thật phũ phàng.
Sau nửa năm quen Khang, tôi quyết định cưới vì cả hai gần nhà và công việc ổn định, được bố mẹ ủng hộ. Tôi nghĩ cưới bây giờ để cùng vun vén tương lai. Nhưng khi chuẩn bị đám cưới, tôi nhận ra mình đã nghĩ quá đơn giản, đặc biệt là việc sống chung với mẹ chồng. Tôi không hề tìm hiểu về mẹ chồng và không biết liệu cuộc sống chung có thoải mái hay không. Khang hứa chi toàn bộ tiền chụp ảnh và mua nhẫn cưới, nhưng vì kinh tế hạn chế, anh chỉ muốn mua nhẫn rẻ trước. Trong lúc chúng tôi bàn chuyện trong phòng riêng, mẹ anh bỗng nhiên bước vào với vẻ mặt hầm hầm.
Tôi hỏi chuyện nhưng bà không nói gì. Khi Khang đưa tôi về, bà mỉa mai rằng tôi chưa cưới đã "đội vợ lên đầu" và cảnh báo rằng mai này sẽ nhục. Khang bất ngờ nạt lại bà, nói đám cưới là của chung, không nên để một mình. Bà chỉ nói vậy rồi vào nhà, khiến tôi và Khang không hiểu lắm. Khang bảo kệ bà và chở tôi về.
Sau hôm đó, tôi suy nghĩ một chút về việc chụp ảnh cưới và mua nhẫn, thấy cũng hợp lý khi nhà trai lo. Bạn bè tôi bảo ai có điều kiện hơn thì lo, nhưng thường là chồng lo. Khang chủ động đề nghị, nhưng giờ bà lại giận dỗi. Tuy nhiên, tôi không quá bận tâm đến điều đó cho tới khi về chung sống. Về nhà chồng một tuần, tôi không phải đi chợ hay nấu cơm, chỉ thỉnh thoảng đun lại thức ăn.
Khi kể cho bạn bè nghe về mẹ chồng, tôi từng nhận được nhiều lời khen. Nhưng sự thật thì mẹ chồng tôi rất tiết kiệm. Sau bữa tiệc, bà không chia sẻ thức ăn thừa cho ai mà để lại trong tủ lạnh, rồi ngày nào cũng chế biến lại thành món mới. Bà còn đổ nhiều mắm vào nồi thịt để tiết kiệm chi phí. Tôi và chồng đều cảm thấy ngán ngẩm vì những bữa cơm lặp đi lặp lại. Cuối cùng, tôi quyết định rủ Khang bỏ cơm nhà một hôm để giải tỏa.
Tối hôm đó, mẹ chồng tôi ăn nồi thịt kho mắm để dở từ 2-3 ngày trước. Khi chúng tôi về, thấy bố chồng mặt mày xám xịt, chỉ ăn rau vì thịt có mùi, mẹ chồng lại cãi. Đêm đó, mẹ chồng ôm bụng đau, ngồi trong nhà vệ sinh và sau nhiều lần không chịu nổi đã nhờ chúng tôi mua thuốc, nhưng không tìm được cửa hàng nào mở. Cuối cùng, chúng tôi phải đi hái lá ổi non cho bà. Sau sự việc, bố chồng và Khang quyết định bỏ hết đồ ăn thừa trong tủ. Tôi không dám phản đối nhưng trong lòng mừng thầm, hy vọng mẹ chồng sẽ thay đổi.
Source: https://afamily.vn/ve-lam-dau-ca-tuan-ma-me-chong-khong-cho-nau-nuong-ai-cung-tuong-toi-suong-cho-den-khi-biet-su-that-phu-phang-2019071317281903.chn